Sunday, July 13, 2014

Thương Anh

Thương Anh


Đời khốn khỗ bao năm anh nặng gánh
Chí kiêu hùng một thuở dấu vào tâm
Thương mẹ già, lo đàn con nheo nhóc
Có bao giờ anh nhỏ lệ thương tâm?

Quẫn quanh theo vườn sau sân trước
Gầm thét sâu trong tâm thức một mình
Một đời trai anh vùi trong rượu đắng
Dấu trong đêm niềm ai oán lặng thinh

Từng miếng cơm cho mẹ già anh đút
Nhẹ bàn tay lau mắt mẹ lệ nhoà
Em ngồi trông mà lòng đau như cắt
Thương anh đời bão dạt trùng xa

Xếp thân đó một góc vườn thửa ruộng
Anh biết gì?  ngơ ngác một nhà nông
Tuổi trẻ xưa cởi sóng vượt ngàn trùng
Một thuở nhỏ anh chí hùng lang bạc

Anh xếp lại những son vàng mộng ước
Đời hắt hiu lo từng bửa cơm thừa
Bao khốn khỗ vùi thân anh sâu hút
Dẫm lên đời bẽ nát mộng anh xưa

Anh câm lặng  dang lưng che gió bão
Đời gây lên trùm phủ một trời mơ
Anh nhẫn nhục nhìn dòng đời áo não
Ôm mẹ một tay, một gánh nặng con thơ

Em ở xa vô tình hay bất nghĩa
Để bơ vơ anh chịu đựng một mình
Làm sao hỏi bao lần em không nghĩ
Khi bao lời đỗ xuống miệt khinh anh

Anh vẫn sống rực trong vùng bóng tối
Nghĩa ơn đời anh mang cả trên vai
Đời khắc khe cố dìm anh xuống mãi
Anh ung dung vẫn rộng lượng với đời.

Nghĩ đến anh và trong tình yêu Mẹ

Norman 2/17/2006

Sunday, May 18, 2014

Niềm Đau Đóng Băng

Niềm Đau Đóng Băng

Em chợt hiểu
Lòng còn nổi sóng vì mất mẹ
Những giọt nước mắt còn ứ đọng trong tim
chưa kịp chảy xuống
Cơn bệnh ngặt ngèo của anh
Chắn mất khoảng trống mà
hồn em để dành riêng cho mẹ
Em không tròn câu khóc mẹ
Nước mắt bồng bềnh ở trong
hồn không chảy nữa
Niềm đau đóng băng
Tim cũng lạnh lùng im bặt
Em không hiểu tại sao
Trong lòng bùng lên nỗi uất ức
Em không hiểu tại sao
Lòng em lại giá băng
mà đau buốt
Em chưa được khóc mẹ
Em chưa được tuôn trào
chưa được để lòng trôi theo
làn sóng ưu phiền bập bùng trong tim
Anh đã chắn lối
Vì cơn bệnh của anh
Anh đã cướp mất
một phần hồn của em
mà em đễ dành cho mẹ
Em giận anh
và oán ghét
cơn bệnh của anh
Từ đây
em sẽ không còn khóc nữa
cho mẹ
hay cho anh!

6/26/06
ngày về lễ 100 ngày cho mẹ

và cơn bệnh của anh Biên

Nỗi Đau Còn Đó

Nỗi Đau Còn Đó

Thoắt lòng không dám nghĩ sâu
Một vùng dĩ vãng đượm mầu nhớ thương
Mẹ ơi! Mẹ hỡi tình vương
Sao đau còn mãi theo tình trường xa
Bao lần nhớ mẹ lệ nhoà
Bao lần úp mặt khóc oà trong chăn


8/2006

Mẹ là Tất Cả

Mẹ là Tất Cả

Lòng run con ngừng ngập
Nắn nót chữ yêu thương
Làm sao cho vừa được
Từng đêm lặng miên trường

Con viết bài thương mẹ
Sao giòng mực nhạt phai
Sao lòng con cạn quá
Mơ hồ cánh vạc bay

Một trăm năm đền đáp
Không đũ một ngày tròn
Tình mẹ cao chất ngất
Con vụng về lo toan

Làm sao con viết được
Những đêm thâu mẹ nằm
Trọc trằn mẹ thao thức
Ngậm từng giọt thương tâm

Chắt chiu đàn con nhỏ
Đôi cánh mẹ chở che
Phơi trần mình sương gió
Dấu buồn trong đêm khuya

Làm sao con hiểu được
Những dày dan trong đời
Sâu kín  trong lòng mẹ
Những bức rức không rời

Có bao giờ con hỏi
Chia cho con nỗi buồn
Có bao giờ con nhận
Dùm mẹ nỗi sầu tuôn

Mẹ dạy con nắn nót
Từng chữ nghĩa chử ân
Mẹ lo con ấm lạnh
Đời gió sương phong trần

Mẹ cho cả cuộc đời
Từng đứa con một cõi
Một khung trời riêng tư
Me tròn ôm tất cã
Vào khối tình bao la

Mẹ quên con đã lớn
Mẹ cười khi con vui
Mẹ trông lo thấp thỏm
Khi đời sống vập vùi

Từng miếng ăn mẹ nhớ
Từng giấc ngũ mẹ chìu
Nâng niu bàn tay nắm
Ấp ủ lòng mẹ yêu

Mẹ sống cả cho con
Ngày chiến tranh dai dẵng
Thăm con tận rừng sâu
Bao dập dồn cay đắng

Rồi ngày tàn binh đao
Con thơ lạc một đứa
Mẹ mong chờ hăt hiu
Mõi mòn trông lần lửa

Nuốt vào lòng lệ ứa
Trái tim mềm cơn đau
Ôm tác tan sầu muộn
Khóc thầm những đêm thâu

Bao nhiêu tình thâm đó
Mẹ rạt rào cho con
Đứa theo đời xây mộng
Đứa khổ tình mông lung

Đứa tình yêu quá lớn
Khi tim còn quá non
Vấp bao nhiêu sầu muộn
Lở dở mấy đoạn đường

Mẹ âm thầm theo con
Như bóng dày tàng rậm
Chở che đời u-ần
Chở che đời phong sương

Rồi trong bầy con nhỏ
Đứa tách rời đi xa
Đứa thì không còn nữa
Lòng mẹ buồn xót xa


Những đêm dài mẹ nhớ
Những đêm dài mẹ thương
Quẫn quanh bên đời mẹ
Ẫn dấu niềm bi thương

Bên kia đời của mẹ
Có ai buồn hỏi han
Mảnh đời đau như xé
Mồ côi  tuổi còn non

Bên kia đời của mẹ
Bỏ vội miền quê hương
Mồ cha chưa xanh cỏ
Lạc bước nào tha phương

Bên kia đời của mẹ
Những ràng buộc vấn vương
Những làng quê xóm cũ
Những xa xót đoạn trường
Mẹ riêng mình ấp ủ
Mẹ riêng mình nhớ thương

Mẹ gom hết đời mình
Nuôi con bằng tình thương
Bằng bến bờ đức hạnh
Bằng hy sinh vô vàn
Ngã riêng hay thiên định
Mẹ trao đời cho con

Làm sao con viết được
Chữ yêu thương ngọc ngà
Luân lưu trong giòng máu
Chan hoà mẹ nuôi con

Làm sao con gom được
Bao niềm vui trong đời
Để đem về tặng mẹ
Những nụ cười thật tươi

Làm sao con xoá được
Khoãng đời buồn hắt hiu
Đâu đó trong lòng mẹ
Ẩn chìm nổi cô liêu

 Bài thơ này con viết
Trang trãi chút lòng son
Tình mẹ hiền tha thiết
Chử hiếu con chưa tròn!


Viết cho Mẹ của anh Chương với tấm lòng
mến yêu 


Norman 2/2006

Friday, March 14, 2014

Bướm




Bướm

Chập chờn cánh mỏng đêm thâu
Bay về thăm lại trần sầu xa xưa
Lẻ loi một bóng đèn thưa
Tiếng không gian gọi chiều mưa mẹ về
Bướm bay về giửa cơn mê!


Có phải Mẹ về qua cánh bướm đêm thâu
Norman June 17, 2006

Vì Sao Nào Là Mẹ

Vì Sao Nào Là Mẹ

Con dõi sao trên trời
Đễ tìm theo dấu mẹ
Mẹ đi về phương nào
Sao buồn soi lặng lẽ

Con nhìn sao trên trời
Đễ tìm đôi mắt mẹ
Yêu thương tràn đôi bờ
Sao mờ giăng mắt lệ

Mẹ ơi giờ phương nào
Dấu đời sao quạnh quẽ
Lạnh bao trùm tim con
Niềm đau nào xâu xé

Con dõi theo trời đêm
Bóng mẹ ánh tinh cầu
Chập chờn xa xăm quá
Nghìn trùng con thấy đâu

Tim con như nam châm
Quay theo chìu hướng mẹ
Hướng mẫu tử  tình thâm
Ngàn đời không chia rẽ

Đêm sâu này mẹ ơi
Đường chiêm bao rộng mở
Nhớ mẹ lòng tái tê
Sầu đêm dài trăn trở

Mẹ có về trong mơ
Để  ru hồn con ngũ
Đấp ấm chăn trong đêm
Những lần mưa gió phũ

Mẹ ơi con chờ đợi
Từng giấc một chiêm bao
Đễ con tìm lại mẹ
Thương yêu như thuở nào

Nhật Thụy Vi

Con Nhớ Mẹ
Willow Xuân nói rằng mẹ khi chết đi sẽ trở thành một vì sao sáng trên trời
và con sẽ tìm thấy mẹ ở đó!


Norman 2/27/2009

Mộ mẹ và hoa khế tím

Mộ mẹ và hoa khế tím

Tim tím màu hoa khế
Rụng đầy mộ mẹ hiền
Vòng tay quanh mộ mẹ
Vôi trắng còn tinh nguyên

Lạnh lùng trong tiếng gió
Xạt xào ngọn tre xanh
Con vuốt ve ảnh mẹ
Mắt buồn lệ long lanh

Con không còn khóc nửa
Lệ  lòng đà đóng băng
Máu trong tim đả ứa
Giọt huyết lệ tình thâm

Tay run sờ mộ mẹ
Buôt giá chạy vào tim
Sao hồn con trống vắng
Nỗi hoang sơ im lìm

Mộ sâu mẹ nằm đó
Nghe không những lời thơ
Nỉ non bên tai mẹ
Nổi nhớ nhung vô bờ

Con ngồi ôm mộ mẹ
Xạt xào gió trên cao
Bao nhiêu hoa tím rụng
Lất phất giọt máu đào
(Từ tim con rơi rụng)


Nhớ Mẹ


Norman June 17, 2006

Đêm Với Mẹ

Đêm Với  Mẹ

Em thức giấc!
Nhìn bên em, người mẹ hiền còn
chong đèn khâu áo
Gió khuya về làm lay động bóng
đèn đêm
Tay mẹ dịu hiền như những ngón tay tiên
Từng đường chỉ là từng yêu thương
trong đó
Bên ngoài mưa!
Em nghe như tiếng cha về trong gió
Mẹ ngẩng đầu lên – nhìn qua khung cửa nhỏ
Ngoài trời đen – làm mắt mẹ đen thêm
Gió thổi manh
Đèn lao đao ánh sáng
Mẹ thì-thầm
Có lạnh lắm không con?
Em nhắm mắt!
một nỗi buồn câm nín
mẹ giữ một mình cho trọn tấm lòng son!


1967

Tử Biệt

Tử  Biệt

Tang tác trời mây tang tác trôi
Lòng sao tan nát dạ bời bời
Đường xa xôi quá không đi tới
Đưa mẹ một lần, một lần thôi

Một chút tình con, đây mẹ ơi!
Tim đau nhịp loạn đập tơi bời
Muốn theo mẹ vào vùng ảo ảnh
Lấp lánh vùng đêm sao viễn khơi

Theo dấu đường đời mẹ đã qua
Bao nhiêu là giây phút ngọc ngà
Mẹ như in chặc vào tâm khảm
Trong hồn con mẹ dệt gấm ươm hoa

Cuối một cuộc đời mẹ đã đi
Nghìn trùng xa cách buổi phân ly
Bao nhiêu là nhớ là yêu mến
Là đau lòng của tử biệt sinh ly.

Nhớ Mẹ

Norman  2/27/2006

Tuesday, February 25, 2014

Qua Một Năm Mất Mẹ

Qua Một Năm Mất Mẹ

Đây ngày một ngày hai
Một năm tròn mất mẹ
Héo hắt buồn không phai
Mắt khô đi giòng lệ

Tim thắt thoải niềm đau
Từng đêm chìm nổi nhớ
Bập bùng trong cơn mơ
Nước mắt tràn bóng tối

Ôi mẹ ơi mẹ ơi
Tiếng vọng sâu trong hồn
Ngậm ngùi tình mẫu tử
Phút giây nào thiên thu
Buộc ràng đời sinh tử

Nhớ Mẹ

Norman, 2/26/07

Nỗi Nhớ





Nỗi Nhớ

Nhớ cha, một dòng sông phía trước
Nhớ mẹ,  một liếp cải bên nhà
Nhớ những chiều mưa rỏ giọt
Nhớ, lòng quặn nỗi xót xa

Bóng cha hiền thấp thoáng
Trong tỉnh lặng buỗi chiều
Dòng sông lờ lặng chảy
Trong mắt buồn đăm chiêu

Bóng mẹ hiền còm cõi
Áo trắng màu bạc phai
Năm mòn ngày qua mõi
Một đời người thoáng bay

Nhớ cha rồi nhớ mẹ
Nhớ điếng một hồn con
Có khóc không thành tiếng
Giử chặt kín trong hồn


NT Vi


In the memory of my parents –
my yearning for my parents, not only of their love, their images, but also the earth they once stood, the river which reflected their life, the garden grove where once cultivated,  the shadow, the fading color of the clothes they wore, the rain, the ever-raining season...  Those dark and light reflections of memory are ever present in my longing heart. 


Hai nấm mộ

Hai nấm mộ

Bên nây môt nầm mộ
Của anh vừa mới xây
Trên đầu nằm là mẹ
Vừa qua đời mới đây

Cụm tre xanh dầy lá
Rũ nhành xuống lưa thưa
Nắng trưa nồng nực đổ
Loáng thoáng bụi vàng xưa

Sao lòng như giấy trắng
Không còn vết thương đau
Mắt khô không nhỏ nổi
Những giọt tủi giọt sầu

Phải nổi đau tiền kiếp
Đả nén vùi dưới sâu
Anh về vùng yên tĩnh
Lãng đảng hồn tiêu dao

Gió trên cành xao động
Một thoáng lòng em run
Ngở như đời là mộng
Mộ mẹ hiền mộ anh!

Thời gian cô đọng lại
Không gian cùng đứng im
Sâu cùng trong tiềm thức
Đời như đả lắng chìm

Long Hậu 3/08

Thăm mộ anh

Bướm






Bướm

Chập chờn cánh mỏng đêm thâu
Bay về thăm lại trần sầu xa xưa
Lẻ loi một bóng đèn thưa
Tiếng không gian gọi chiều mưa mẹ về
Bướm bay về giửa cơn mê!

Nhật Thụy Vi 
Hồn Mẹ về qua cánh bướm

 2006

Đêm An Táng Mẹ





Đêm An Táng Mẹ

Com ôm ngực mình đau xót
Nghe từng hồi vật vã đường tim
Nước mắt chảy hoài trùng trùng khôn ngớt
Hồn sắt se thê thiết từng cơn

Đêm nay hai giờ người ta chôn mẹ
Ôi lòng đau như cắt mạch máu đào
Có khóc mãi có bao lời kễ lễ
Tìm mẹ giờ con chỉ đợi chiêm bao.


Đêm 02/27/2006

Saturday, February 15, 2014

Khăn trắng

Khăn trắng


Quấn cao một giải khăn tang
Con quì lạy mẹ hai hàng lệ rơi
Dâng lên một chén cơm hời
Chan hoà muối mặn đầu môi con hiền
Ơn sinh nghĩa dưỡng vô biên
Mà nay con chỉ dâng phiên lạy này
Trắng khăn, phủ mặt, vòng tay
Tay lau lệ ứa , tay gầy dâng cơm
Đây bát nước, đây bình hương
Hồn thiêng mẹ quyện ở phương trời nào
Bềnh bồng sông núi phương nao
Đốt khăn tang trắng giải sao được sầu
Khăn cháy tan, buồn càng sâu!

 Nhật Thụy Vi
Đội khăn tang cho Mẹ
 6/2006


Tìm Mẹ Nơi Đâu

Tìm Mẹ Nơi Đâu


Bây giờ đâu còn nữa
Người Mẹ hiền con yêu
Xa xôi bao cách trở
Ngậm ngùi lòng con đau

Trong lòng như nổi sóng
Con ép tim nghẹn ngào
Đời bây giờ cách biệt
Âm dương mẹ về đâu

Nhìn hình xưa ảnh cũ
Sắc màu còn đậm nét
Mà mẹ nay còn đâu
Thân vùi sâu tâc đất

Mẹ ơi sầu chất ngất
Từ đây đời phân ly
Nhớ mẹ lòng quay quắt
Lệ ướt đầm hoen mi

Một lạy này gữi mẹ
Một đời con ăn năn
Không được nâng gối mẹ
Không được nhìn mẫu thân
Trong giờ tàn cách biệt
Lệ lòng con tràn dâng


Nhớ Mẹ ngày mẹ mất
February 26, 2006

 Nhật Thụy Vi

Saturday, February 1, 2014

Đêm Mất Mẹ

Đêm Mất Mẹ

Cho đêm nay trong mơ
Con được ôm bóng mẹ
Vùi mặt vào áo xưa
Như ngày nào còn bé

Cho đêm nay trong mơ
Con được nhìn thấy mẹ
Ngồi bên hàng hiên xưa
Những chiều tà bóng xế

Cơn mơ này đêm nay
Sẽ không là mộng dữ
Sẽ không có quan tài
Mẹ không là quá khứ

Con không muốn hình dung
Mẹ mặc màu áo đỏ
Tay quàng ngang ngực nhỏ
Ôm trái tim ngừng thở

Con không muốn hình dung
Quan tài đi phía trước
Kéo lê đời đi sau
Một đàn con cháu nhỏ
Sướt mướt giọt lệ trào

Cho con ngũ đêm nay
Trong vùng mơ có mẹ
Có tay mẹ tay con
Núm níu đời dâu bễ.

Nhật Thụy Vi

Khóc Mẹ  Đêm 2/26/2006

Wednesday, January 29, 2014

Nhớ Mẹ

Youtube link  Nhớ Mẹ (nhạc Mai Hoài Thu)



Nhớ Mẹ


Con biết nói sao những ngày xa mẹ
Rưng rứt lòng buồn dấu kín trong tim
Con cuộn mình theo cuộc đời dâu bể
Giông tố theo nhau đưa đẩy nổi chìm

Nhớ mẹ những đêm chảy dài nước mắt
Ướt gối chăn mềm con khóc thương thân
Giận cuộc đời và hờn mình quay quắt
Để mẹ trông chờ ngày tháng bâng khuâng

Tóc bạc như sương mỏi mòn trông ngóng
Đường quê xưa dài thẳm mong chờ
Ai đi, về, ai san sẻ mộng mơ
Con vẫn bặt tin xa biền biệt

Nhớ mẹ những đêm u-sầu da diết
Mẹ chắt chiu ôm giữ một mình
Sóng động bao lần đời mình thua thiệt
Đắng cay mẹ dìm trong nỗi lặng thinh

Con nhớ mẹ nhớ từng chiều đông giá
Tuổi thơ ngồi ôm lưng mẹ thương yêu
Đường may xưa mối chỉ nọ chắt chiu
Con với mẹ một hình một bóng

Con nhớ mẹ những chiều thu gió lộng
Bờ sông xưa mẹ ngồi giặt áo hồng
Mẹ gánh nước trong đầy lu con tắm
Cải thu vàng mẹ ươm dảy ngoài song

Ôi con nhớ ngày chiến tranh dài đẳng
Mẹ thẩn thờ buồn thức trắng trong đêm
Anh con đi ngoài tuyến trận triền miên
Mẹ ráng dấu nổi ưu sầu khôn tận

Mẹ quẩn quanh bên vườn rau bờ cỏ
Để nỗi thương con trang trãi một mình
Mẹ dấu lòng bằng những lặng thinh
Ngày tháng xác xơ quằn vai mẹ gánh

Thương cho mẹ suốt một đời lận đận
Những trang buồn như kết tuyệt vần thơ
Mẹ dìu dắt con vào vùng ảo mộng
Mẹ thi nhân đem đời sống dệt mơ

Năm tháng trôi qua cuộc đời lãng bạc
Con nhớ mẹ hiền tan tác lòng con
Nước mắt chảy theo bao niềm khao khát
Ôm mẹ vuốt ve như tuổi còn son

Nhưng sao nghìn trùng xa xôi biền biệt
Đời cứ trôi theo dòng nước chảy xuôi
Con đi mãi dù lòng bao nắm nuối
Ngược dòng sao? con lạc mất đường về.

 Nhật Thụy Vi
Nhớ mẹ hiền
Norman 1/12/2006




Mẹ ơi! Con đưa Mẹ


Mẹ ơi! Con đưa Mẹ

Đêm nay con không ngũ
Nước mắt nhoà ướt khăn
Hồn sâu buồn ủ rũ
Nhớ mẹ, mẹ biết chăng?

Đêm nay con không ngũ
Đợi giờ mở thiên thai
Cho linh hồn của mẹ
Lung linh sáng trần ai

Đêm nay con không ngũ
Đễ lòng dâng nhớ thương
Từng phút giây cho mẹ
Đưa mẹ đến thiên đường

Đêm nay con không ngũ
Mẹ ơi! con nhớ thương
Nâng niu bàn tay mẹ
Quạt con mát đêm trường

Đêm nay con không ngũ
Gọi mẹ à! mẹ ơi!
Đường phiêu diêu mẹ tới
Bỏ con lại trên đời

Đêm nay con không ngũ
Cho dài như trăm năm
Đễ con ôm thân mẹ
Cho ấm trái tim hồng.

Nhật Thụy Vi
Đêm khóc mẹ
Norman 2/27/2006


Mẹ và giấc mơ êm





Mẹ và giấc mơ êm

Đêm qua em gối mộng
Mẹ đi vào trong mơ
Bước chân mềm như lụa
Nắng trong vườn đong đưa
Mẹ khe khẻ trao em
Một nhành hoa tím nhỏ
Với những cành lá cam
Còn lấm lem bụi đỏ
Em ngửi mùi lá cam
Lòng rộn ràng trẻ nhỏ
Ôm chặt hoa vào lòng
Mím môi ngăn lệ đổ
Valentine ngày đó
Mẹ tặng em nhành hoa
Dễ thương màu tim tím
Em ôm hoa vào lòng
Mulberry tím-đỏ
màu hoa của em.

Nhật Thụy Vi
2/25/97
Norman

Mơ thấy mẹ tặng hoa ‘mulberry ‘ màu tím đỏ

Khoảng Đời Dấu Kín



Khoảng Đời Dấu Kín


Vì đời mang  những sầu đau
Mẹ dìm nỗi nhớ xôn xao trong lòng
Thương cha mòn mõi ngóng trông
Quê hương xa vút chờ mong mẹ về

Tay gầy bồng bế con thơ
Tay lau lệ tùi tràn bờ mi xanh
Tơ vương chút mộng tan tành
Xa xôi tẻ lạnh cuộc tình bơ vơ

Phương nam đường vẫn mịt mờ
Mẹ theo dấu cũ ơ hờ tâm cang
Mưa buồn lệ ướt hoà chan
Đem chôn kỹ niệm mẹ mang vào lòng

Mẹ nuốt lệ bẻ bàng giấc mộng
Khép nỗi sầu sống để nuôi con
Đôi vai nặng bên tình bên nghĩa
Tiếng đời vang mai mĩa gần xa

Chấp nối đời trọn với tình cha
Xa xót nghĩa chị em vùi dập
Tan không đoạn lìa nhau không nở
Lết la theo ngày tháng buông trôi

Mẹ lòng đau vì kiếp sống hẹp hòi
Theo con khổ đoạn đày uần ức
Xa lạ gì đâu một đời khỗ cực
Mẹ lặng thinh rời mái nhà xưa
Cha mất rồi xơ xác tình xưa
Còn gì nữa khi tình đời thay đỗi

Rách nát những năm nước non dời đỗi
Mái nhà anh không che được cơn mưa
Gió thu đông lùa buốt phên thưa
Mẹ thiếu áo, thiếu cơm ai biết

Vẫn lặng thinh với tình đời thống thiết
Vì thương con nên nhận hết đắng cay
Bao tũi hờn oằn nặng trên vai
Lũi thũi sống trong cuộc đời bôn bã


Nhìn đàn cháu nhóc nheo tơi tã
Mẹ lòng đau theo từng bửa đói no
Hai tay gầy bó mãi những cành khô
Mà không đũ đễ ấm tình ấm nghĩa

Biết con khỗ mẹ cưu mang thống khỗ
Gót chân mòn mẹ vẫn bước theo con
Đêm theo đêm trong giấc ngũ mõi mòn
Mẹ mơ vọng những ngày vui xưa cũ

Bao lần con ngập ngừng muốn hỏi
Sợ lòng đau khi khơi lại vết sầu
Vết lăn đời đã nghiền nát tim sâu
Mộng của mẹ có bay cùng hương khói

Nhật Thụy Vi  
Viết cho Mẹ 
về đoạn đời đầy phiền nảo của mẹ

Norman 3/14/2006