Khoảng
Đời Dấu Kín
Vì đời mang những sầu đau
Mẹ
dìm nỗi nhớ xôn xao trong lòng
Thương
cha mòn mõi ngóng trông
Quê
hương xa vút chờ mong mẹ về
Tay
gầy bồng bế con thơ
Tay
lau lệ tùi tràn bờ mi xanh
Tơ vương chút mộng tan tành
Xa xôi tẻ lạnh cuộc tình bơ vơ
Phương nam đường vẫn mịt mờ
Mẹ theo dấu cũ ơ hờ tâm cang
Mưa buồn lệ ướt hoà chan
Đem chôn kỹ niệm mẹ mang vào
lòng
Mẹ
nuốt lệ bẻ bàng giấc mộng
Khép
nỗi sầu sống để nuôi con
Đôi
vai nặng bên tình bên nghĩa
Tiếng
đời vang mai mĩa gần xa
Chấp nối đời trọn với tình
cha
Xa xót nghĩa chị em vùi dập
Tan không đoạn lìa nhau không
nở
Lết la theo ngày tháng buông
trôi
Mẹ lòng đau vì kiếp sống hẹp
hòi
Theo con khổ đoạn đày uần ức
Xa lạ gì đâu một đời khỗ cực
Mẹ lặng thinh rời mái nhà xưa
Cha mất rồi xơ xác tình xưa
Còn gì nữa khi tình đời thay đỗi
Rách nát những năm nước non dời
đỗi
Mái nhà anh không che được cơn
mưa
Gió thu đông lùa buốt phên thưa
Mẹ thiếu áo, thiếu cơm ai biết
Vẫn lặng thinh với tình đời
thống thiết
Vì thương con nên nhận hết đắng
cay
Bao tũi hờn oằn nặng trên vai
Lũi thũi sống trong cuộc đời bôn
bã
Nhìn đàn cháu nhóc nheo tơi tã
Mẹ lòng đau theo từng bửa đói
no
Hai tay gầy bó mãi những cành
khô
Mà không đũ đễ ấm tình ấm nghĩa
Biết con khỗ mẹ cưu mang thống
khỗ
Gót chân mòn mẹ vẫn bước theo
con
Đêm theo đêm trong giấc ngũ mõi
mòn
Mẹ mơ vọng những ngày vui xưa
cũ
Bao
lần con ngập ngừng muốn hỏi
Sợ
lòng đau khi khơi lại vết sầu
Vết
lăn đời đã nghiền nát tim sâu
Mộng
của mẹ có bay cùng hương khói
Nhật Thụy Vi
Viết
cho Mẹ
về đoạn đời đầy phiền nảo của mẹ


No comments:
Post a Comment