Wednesday, December 19, 2018

Lời Thú Tội Với Mẹ



Lời Thú Tội Với Mẹ 

(Youtube link : Thơ Đêm Mất Mẹ)


Mẹ ơi!

Những ưu tư ngút ngàn nhận chìm bao nỗi nhớ
Con lạc lối đi rồi Mẹ đã biết hay chưa?
Đêm buông sầu nghe hồn mình nức-nở
Nước mắt đêm trường sao nước mắt như mưa

Con đánh mất trinh-nguyên trong cuồng vọng
Tiếng hát à-ơi làm nhức nhối hồn con
Kìa – xa dần mắt mẹ già trông ngóng
Bụi phong trần làm nhơ-bợn lòng son

Con trôi mãi theo dòng đời xoáy lốc
Xa càng xa – xa quá mẹ hiền yêu
Giữ dùm con, bao tuổi thơ ngà ngọc
Và tháng ngày không hệ-luỵ đìu-hiu!

Cố ngoảnh lại đường trần bao khồ nhọc
Bóng Mẹ hiền như tàng rậm chở che
Khí tham vọng đốt đời con tro bụi
Mẹ ôm con - trong xa xót ngậm ngùi!

Nước mắt chảy lưng tròng
Đường trần chông gai quá
Con Mẹ lắm long đong
Còn đâu vòng tay  Mẹ
Ấp ủ con vào lòng!

Nhật Thụy Vi
Đà-Lạt

Saturday, February 24, 2018

Wednesday, November 8, 2017

Nắm Xôi – Nhớ Chị



Nắm Xôi – Nhớ Chị


Chị ơi, trời sắp Đông rồi đó chị
Buổi sáng này, vài hạt nhỏ mưa rơi
Tách café trên tay em không đủ ấm
Nhìn cảnh vật mà em nhớ chị lắm chị ơi!

Nước mắt cứ nhỏ nhỏ hoài từng giọt
Giọt ngắn dài..em không muốn khóc chị ơi
Trái tim em đau, cứ se sắt từng hồi
Sao như vậy, sao em nhớ chị hoài không ngớt

Cầm nắm xôi trên tay mà nghẹn ngào không nuốt
Chị ngày xưa cứ ép mải em ăn
Những gì ngon, chị dành đ cho em
Ngay cả những gì em chê và không thích

Nắm xôi này ôi em nhớ chị
Đau điếng lòng em, chị hỡi chị ơi
Chỉ một chút, mà sao em không thấy
Cho chị vừa lòng, em nuốt vội nghẹn ngào…

Em nhờ quá làm sao đây chị hỡi
Ngày còn dài em sẽ sống ra sao
Nước mắt cứ dội ngược vào tim em che dâú
Nuốt nỗi buồn, đâu hoài được chị ơi!

Nhật Thụy Vi
Nhớ Chị
11/8/2017

Norman

Monday, September 4, 2017

Vu Lan 2017





what is Vu lan? please see link in English

Vu Lan 2017
Mẹ yêu mến

Vu lan, con nhớ Mẹ!  Năm này con li nhớ thêm hai người chị thân yêu của con đã về với Mẹ.  Con nói sẽ không khóc nữa vì hai mắt con đau và trái tim con nhức nhối.  Con không tìm được lý lẽ thích đáng nào hơn là con khóc hoài vì  tội nghiệp cho chính mình, vì sự hụt hẩng, thiếu thốn Mẹ, Chị bên cạnh nâng niu, săn sóc con. Tội nghiệp cho cái mồ côi của con!     Có phải vì vậy  mà  hồ nước mắt con luôn đầy tràn vì  tủi thân mỗi lần nhớ Mẹ?    Con nhớ và thương Mẹ lắm – nhưng lẽ ra với tình yêu Mẹ, con nên cảm thấy ấm áp và vui sống  vì Mẹ đã suốt đời thương yêu con bằng trái tim nồng nàn . Lòng bao dung của Mẹ ấp ủ,  bao trùm tim con để con được nhìn đời sống bằng đôi mắt dịu dàng và khoan dung qua ánh sáng tâm linh đẹp đẻ của Mẹ.  Con không khóc nữa, con lau nước mắt đây Mẹ!  Bên ngoài những tia nắng chiều ấm áp, loang lổ trên khoảng sân yên tịch, con thấy lòng bình an hơn, con nghĩ  đến Mẹ, đến chi, và nghĩ mối tình mu tữ, huyết nhục thật huyền diệu…nó nối liền tâm tư và cảm xúc trong từng mạch máu của con, ngày này qua năm nọ, liên lục và đầy đặn…Cái cảm giác yêu thương và được yêu thật là kỳ diệu Mẹ ạ.  Con cảm ơn Mẹ, Cha, cảm ơn Anh, Chị đã thương yêu con. Con sẽ giử lấy ánh sáng đó mà đi tiếp trên đường đời bằng trái tim nhân áiMẹ, Cha đã ban cho con.
Nhật Thụy Vi

Mùa Vu Lan 2017

Mẹ ơi, Chút niềm vui dâng Mẹ!

Mẹ ơi ,
Giây phút mà tim con giao hòa cùng trời đất
Chứa chan vui vì ánh nắng cuối ngày
Hay khi nghe giọt mưa tí tách bên ngoài
Trên lá trúc, ướt cánh chim non,  đứng đợi
Vui như ánh mắt hiền của thỏ con thơ dai
Trên cỏ non, xanh mướt dưới chân con
Là khi đó, Mẹ trong tim con bát ngát
Mẹ trong Hồn con,  thênh thang giữa đồng hoa tươi mát
Mẹ mênh mang trong tiếng gió trên ngàn
Hồn vui này, Mẹ ơi, Mẹ có biết
Là trái tim Mẹ tha thiết cho con
Là linh hồn, là biểu tượng yêu thương
Là tình yêu Mẹ, yêu người, ẩn vào tim con bất diệt!
Nhật Thụy Vi
Norman May 15 2017

Sunday, August 6, 2017

Chị Đừng Buông Tay Em





Chị Đừng Buông Tay Em

Chị ơi, đừng buông tay em
Đừng đi vào bóng tối một mình!
Hãy dừng lại hỡi  bóng đen và vực thẳm
Đứng lấn vào vùng ánh sáng tinh nguyên!

Hãy đứng lại những cơn đau dữ dội
Xé làn da, nghiền hơi thở thóp thoi
Hai tay ngươi chớ chắn giử làn hơi
Đừng bóp nát mạch tim còn sinh động

Cho người ta yêu thêm làn hơi mỏng
Để một lần hồng lại cánh môi ngoan
Cho màu xanh rọi sáng nét hồn nhiên
Trong ánh mắt, nỗi thiết tha trìu mến

Hãy dừng lại, cơn bệnh tàn cuồng vội
Ta van xin, ta nước mắt rụa ràng
Trên gối này, ta cầu khẩn gian nan
Hãy buông bỏ gọng kềm sự chết

Đêm từng đêm, mộng ta dài, ác nghiệt
Cứ lạc loài, tìm không được lối ra
Biển mênh mông, buồn, bờ bến lạ xa
Mà tay người ta yêu đã không còn để níu

Ngày qua ngày, mộng ngày cũng dữ
Ta ngồi nhìn, lòng thảng thốt rụng rời
Mỗi phút giây nhìn người hớp tìm hơi
Cổ ta nghẹn như ai đang bóp nghẹt

Tay nắm niu, mấy ngón tay rời rạc
Lạnh lẽo trào lên từng mảnh thịt da
Sức sống ta sao không chuyền được qua
Và Trái tim vô dụng,
đừng kêu gào thống thiết!

Hơi thở này, nghiêng gần, người hãy nhận
Chút hồn ta, xin níu giử cho người
Ánh sáng này, le lói, sắp tàn phai
Trong mắt lệ, chỉ tuôn tràn thống khổ

Chử nhảy múa gia bao giòng nước mắt
Hồn lênh đênh, hồn bi hoi vô tri
Thơ không thơ, chỉ những giọt sầu bi
Ràng rụa chảy từng giòng trên giấy trắng

Hơi thoi thóp đầu hàng cho số kiếp
Đã vươn tay dài thần chết vô tâm
Rụng rời lòng, hồn ta cũng chết căm
Cơn đau cũng dìm ta trong tuyệt cùng bóng tối

Đừng buông tay, chị ơi, đừng buông tay từ chối
Hãy để trong tay em, từng ngón nhỏ còn rung
Này tay em, chị hãy nắm lấy cùng
Đừng ngược lối, đừng bước vào bóng tối

Xin chị đừng bước vào bóng tối - Một mình!

Mẹ Ơi, Niềm Vui Dâng Mẹ




Mẹ Ơi, Niềm Vui Dâng Mẹ

Mẹ ơi ,
Giây Phút mà tim con giao hòa cùng trời đất
Chứa chan vui vì ánh nắng cuối ngày
Hay nghe giọt mưa rơi tí tách bên ngoài
Trên lá trúc, ướt cánh chim non đứng đợi
Vui như ánh mắt của  thỏ con thơ dai
Trên cỏ non, xanh mướt dưới chân con
Là khi đó, Mẹ trong tim con bát ngát
Và khi Hồn con thênh thang giữa đồng hoa tươi mát
Hồn mênh mang như gió thổi trên ngàn
Hồn vui này, Mẹ ơi, Mẹ có biết
Là trái tim Mẹ để lại cho con
Là linh hồn, là biểu tượng yêu thương
Là tình yêu trong lòng người ẩn vào tim con bất diệt!
Nhật Thụy Vi

Norman May 15 2017